Chị Hương mở một quán bún bò. Ban đầu, khách cũng đông, nhưng rồi những quán khác mọc lên san sát. Giá giảm, lợi nhuận teo tóp, rồi một ngày chị nhận ra—quán mình chẳng có gì đặc biệt để giữ chân khách.
Một buổi trưa vắng khách, một chàng trai vui tính ghé vào. Không gọi món ngay, anh ta chỉ cười:
— Chị bán bún bò à?
— Ừ, ai mà chẳng ăn bún bò!
— Đúng rồi. Nhưng ai cũng ăn bún bò thì ai cũng bán bún bò.
Chị Hương im lặng. Chàng trai đặt xuống bàn một mảnh giấy:
“Muốn thành công, hãy chọn sản phẩm ít cạnh tranh và có lợi thế độc nhất.”
— Chị có muốn thử Phở Khô Gia Lai không?
— Phở khô? Nhưng khách ở đây quen ăn bún rồi.
— Vì chưa ai làm nên họ chưa quen. Nhưng cũng vì chưa ai làm, nên nếu chị làm, chị sẽ là người dẫn đầu.
Chị Hương chần chừ. Chàng trai đứng dậy, để lại một câu:
— Cạnh tranh hay dẫn đầu, là do chị chọn.
Ba tháng sau, quán bún bò đổi thành Phở Khô Gia Lai – Sợi Phở Truyền Thống Tây Nguyên. Và điều kỳ lạ xảy ra và chị đã rất vui khi kết quả hơn mong đợi!
Lúc này, chị mới hiểu…
Người ta không chỉ ăn phở. Người ta ăn một thứ họ cảm thấy cần!
BÀI HỌC:
—————
1. Cạnh tranh quá cao là dấu hiệu bạn đang chọn sai sản phẩm.
2. Khách hàng không trung thành với món ăn—họ trung thành với sự khác biệt.
3. Dẫn đầu luôn dễ hơn chen chân vào một thị trường chật chội.
Chàng trai vui tính lại rời đi, để lại một câu nói:
“Thành công không dành cho kẻ chen lấn, mà dành cho người mở lối.”
Bạn có đang chen lấn trong thị trường cũ kỹ không?
